Home / Ngữ văn / Văn miêu tả / Tả lại con mèo nhà em hoặc con mèo mà em thường thấy

Tả lại con mèo nhà em hoặc con mèo mà em thường thấy

Tả lại con mèo nhà em hoặc con mèo mà em thường thấy – Bài làm 1

Tom, đó là tên chú mèo mà mẹ đã mua tặng em vào dịp sinh nhật vừa rồi. Chú ta là người bạn thân thiết, luôn bên em và chơi đùa cùng khi bố mẹ em vắng nhà.

Thoáng nhìn qua, hẳn ai cũng có thể đoán ngày được chú ta là một con mèo tam thể. Đầu chú tròn tròn  như quả bóng tennis. Chú ta có một đôi tai mới thính làm sao, cho dù là tiếng động nhỏ đến đâu thì chú cũng có thể nhanh chóng phát hiện ra. Mắt chú to tròn, có màu xanh biếc. Mẹ em nói, mắt của chú có khả năng nhìn rất rõ được mọi vật trong đêm tối, em không biết là vì sao nữa, chắc có lẽ do mắt chú có tia hồng ngoại chăng?

Mũi của Tom nhỏ nhỏ xinh xinh, có màu hồng nhạt và lúc nào trông cũng có vẻ ươn ướt. Miệng chú nhỏ nhắn, xinh xinh, mỗi khi chú cười lại để lộ ra hàm răng trắng muốt. Hai hàm răng đều nhau tăm tắp, nhưng lại nhọn hoắt. Chú ta vẫn thường hay dùng lưỡi để thưởng thức các món ăn, và cũng là để vệ sinh thân thể. Chú mèo nhà em được dạy dỗ từ khi còn rất nhỏ, cho nên chú ăn rất từ tốn, ăn xong miệng mà miệng chẳng còn dính chút thức ăn nào! Nhưng có vẻ khi được cho ăn món chú khoái khẩu là cá, chú như rất vội vàng, như sợ món cá ấy sẽ biến mất hay sao mà ăn rất nhanh. Tuy nhiên, lại không bao giờ chú bị hóc xương cả. 

Hai bên mép của Tom, là những sợi ria trắng và cứng như sợi cước. Mẹ em thường bảo đó là những chiếc Ăng – Ten của để giúp chú bắt chuột tốt hơn. Những lúc ôm ấp chú vào lòng, e vẫn thường vuốt ve bộ lông mượt mà và bộ ria mép ấy. Chú ta như cũng đồng tình, thích thú sao mà cứ nằm im cho em vuốt ve mãi không thôi.

Ai nấy khi gặp Tom nhà em cũng đều khen ngợi về bộ lông ba sắc màu, và mượt mà của chú. Đuôi của chú mèo ấy rất dài, chân thon thả và rất lanh lẹ. Các bạn có biết làm sao mà mỗi khi chú đi lại đều không gây ra tiếng động nào không? Đó chính là nhờ dưới bàn chân của mỗi chú mèo lại có một lớp đệm rất dày. 

Xem thêm:  Em hãy tả quang cảnh lớp học của em trong giờ làm tập làm văn

Tom nhà em trông bình thường chú hiền lành là thế, nhưng thật ra chú lại là một “cao thủ” bắt chuột đó nhé. Có lần, vào một buổi tối khi chú đang cuộn tròn nằm trong lòng em xem tivi, bỗng nghe đâu đó tiếng sột soạt. Nghi ngờ có chuột đang lục lọi dưới bếp nên chú chạy ngay xuống. Đúng như dự đoán, chỉ một lát sau Tom đã mang lên một con chuột rõ to chú bắt được dưới bếp. Trước đó, chú đã nằm im theo dõi con chuột rất kĩ rồi sau đó đập đuôi mạnh xuống đất và nhún người nhảy tới đúng chỗ con chột. Trông cứ như một cái lò xo vậy. Chân trước chú quắp chặt cổ con chuột, vờn đi vờn lại nó xuống sàn, khiến cho con chuột kinh sợ  nhìn chú mà toàn thân cứng đờ không thể chạy thoát. Mỗi lần chú lập chiến công như vậy, em lại thưởng cho chú những cái vuốt ve âu yếm và những món ăn khoái khẩu của chú. 

Em rất yêu quý chú mèo này bởi vì chú vẫn thường chơi đùa cùng em mỗi khi nhà không có ai, và cũng nhờ có chú mà nhà em giờ đây chẳng còn bóng dáng con chột nào.

Tả lại con mèo nhà em hoặc con mèo mà em thường thấy – Bài làm 2

Ba em có xin đâu về một con mèo. Mới hai năm nay mà nó đã lớn lắm rồi.

Ẵm mèo trên tay, em thấy khá nặng vì nó hơi mập. Bộ lông nó hệt như phủ một lớp nhung toàn màu đen huyền láng mượt. Cho nên ai cũng gọi nó là Mun.

Trên khắp mình con Mun, may ra mới có một đốm phơn phớt hồng ở cái mũi non tơ nhỏ xíu lúc nào cũng ươn ướt. Đôi mắt nó tròn giống hai hòn bi ve trong suốt, lúc màu vàng, lúc xanh biếc. Cái đuôi thình thoảng ngúc ngoắc dễ tưởng với khúc dây luộc ngắn. Con Mun đi sát bên mà em chẳng hề nghe tiếng động, nhờ dưới bên bàn chân có lớp thịt mềm như cao su. Và cái tướng nó bước mềm mại, yểu điệu đâu khác nào một cô gái trẻ đang cố làm duyên.

Chẳng biết Mun ta có thiết tha gì đến thế sự không, hễ đến trưa là lên nằm khoanh trên góc bàn học, mắt lim dim nửa thức nửa ngủ. Lúc ấy thì nó hiền lành lắm. Thế nhưng nghe đâu đó có tiếng rúc rích là tai nó vểnh thẳng lên, ria mép động đậy, mắt láo lia tìm. Rồi chỉ vài cú phóng là con chuột đã nằm gọn dưới đôi móng vuốt sắc nhọn của Mun ta rồi. Hàng đêm Mun ít ngủ mà thường đi lùng sục khắp trong nhà, ngoài vườn.

Xem thêm:  Bài văn hay tả quang cảnh buổi sáng nơi em đang ở

Bởi thế từ ngày có con Mun, chuột ít dám cắn phá đồ đạc. Cà nhà em ai cũng thích nó. Giá như nó chừa cái tính ăn vụng thì hay biết bao!

Tả lại con mèo nhà em hoặc con mèo mà em thường thấy – Bài làm 3

Tôi đang say sưa trong giấc trưa thì bỗng meo…meo..”­ đó là tiếng con mèo tam thể tên Mi Mi mà nhà tôi nuôi cách đây một năm ­ làm tôi giật mình tỉnh giấc.

Tôi vuốt ve bộ áo mượt mang ba màu: trắng tuyết, đen huyền và vàng nhạt của Mi Mi. Đầu Mi Mi tròn, xinh xinh như một quả bóng nhựa của trẻ con. Các bạn có biết hai hòn bi ve màu ngọc bích kia là gì không? Đó là đôi mắt của Mi Mi đấy! Trong đêm tối, đôi mắt đó nhìn mọi vật rất rõ. Chiếc mũi của Mi Mi đo đỏ, đánh hơi chuột từ xa đấy nhé! Cái miệng nho nhỏ của nó mỗi khi kêu để lộ ra một hàm răng sắc nhọn. chân Mi Mi có móng vuốt sắc, ngoài ra còn có những miếng đệm thịt êm ái nên bước đi của Mi Mi rất nhẹ nhàng. Mỗi khi rình chuột, Mi Mi thu gọn mình lại, nép vào một chỗ. Khi con chuột tới gần chỗ mình, Mi Mi bất ngờ chồm lên dùng miếng võ gia truyền của họ nhà mèo là cắm vuốt sắc vào con chuột làm cho chuột ta kêu “chít…chít…” như có ý “chị tha cho em, em sẽ không ăn trộm nữa!”. Nhưng Mi Mi không tha mà ngoạm chặt lấy con chuột, lôi vào chỗ khuất vờn cho đến chết rồi ăn thịt. Thỉnh thoảng tôi lại chải bộ lông mềm mại của Mi Mi rồi buộc nơ cho nó hoặc cho cô nàng chén một chú cá khô.

Tôi rất yêu quý Mi Mi vì không những nó đã tiêu diệt những tên trộm chuột xấu xa mà còn là một trong những người bạn thân của tôi.

Tả lại con mèo nhà em hoặc con mèo mà em thường thấy – Bài làm 4

Meo meo! Mõi khi đi học về, tiếng đầu tiên em nghe thấy chính là tiếng “meo, meo” mừng rỡ của cô mèo Lili.

Xem thêm:  Bài văn miêu tả về loài cây mà em yêu thích

Nhìn thoáng qua, ai cũng có thể đoán cô là một con mèo tam thể. Đầu cô tròn giống như quả bóng tennis. Cô có một đôi tai mới thính làm sao, dù tiếng nhỏ đến đâu cô cũng có thể phát hiện ra. Mắt của cô tròn, xanh biếc. Chẳng hiểu sao, mắt của cô lại có khả năng nhìn rõ mọi vật trong đêm tối, có lẽ mắt cô có tia hồng ngoại. Mũi cô nhỏ, màu hồng nhạt, lúc nào cũng có vẻ ươn ướt. Miệng cô nhỏ nhắn, xinh xinh. Khi cô cười để lộ ra hàm răng trắng muốt, hàm răng đều, nhưng lại nhọn hoắt. Cô thường dùng lưỡi để thưởng thức những món ăn ngon và vệ sinh thân thể. Khi ăn, cô ăn rất từ tốn nên ăn xong miệng cô chẳng dính chút thức ăn nào! Nhưng khi ăn cá, cô ăn rất vội vàng, tuy nhiên không bao giờ cô bị hóc xương cả. Hai bên mép của cô, có những ria trắng cứng như sợi cước.

Cô luôn hãnh diện về bộ lông ba sắc màu và luôn luôn mượt mà như nhung của cô. Đuôi của cô dì. Chân cô thon thả, nhưng thực ra nó rất lanh lẹ. Các bạn có biết vì sao khi cô đi lại rất uyển chuyển và không gây ra một tiếng động nào không? Đó là nhờ một lớp đệm rất dày ở bên dưới bà chân. Còn về chuyện bắt chuột thì sao, cô là cô rất rành chuyện này. Buổi tối cô đang nằm trong lòng em xem tivi, bỗng nghe thấy tiếng sột soạt, nghi là có chuột nên cô chạy ngay xuống bếp. Đúng như cô dự đoán, có một con chuột rõ to đang lục lọi ở đó. Cô nằm im theo dõi con chuột thật kĩ rồi cô đập đuôi mạnh xuống đất, nhún người nhảy đúng chỗ con chột, trông cô lúc đó như một cái lò xo vậy. Sau đó, hai chân trước cô quắp chặt cổ con chuột, quật đi quật lại nó xuống sàn, làm cho con chuột trợn ngược mắt nhìn cô, nhưng toàn thân cứng đờ. Sau mỗi lần như vậy, em lại thưởng cho cô một cái vuốt ve âu yếm. Ban đêm là như vậy nhưng buổi sáng cô lại nằm ngoài sân phơi nắng như một cô chiêu hiền lành.

Em rất yêu cô mèo này vì cô thường chơi với em, và nhờ có cô mà nhà em chẳng có bóng dáng con chột nào.

Check Also

Tả lại con đường hàng ngày đến trường của em

Tả lại con đường hàng ngày đến trường của em

Tả lại con đường hàng ngày đến trường của em – Bài làm 1 Em …

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *